Nghe câu nói của Vũ mà tôi ko biết phải trả lời thế nào chỉ biết im lặng ngồi thẩn thờ ra đó.
Vũ nhìn tôi rồi đứng dậy ra ngoài, có lẽ a ta biết lúc này tôi cần thời gian để suy nghĩ. Mang thai là điều tôi chưa từng nghĩ đến, ko phải tôi ko yêu đứa trẻ này mà nó được tạo ra ko phải vì tình yêu mà là giao dịch.
Chẳng 1 người phụ nữ nào muốn sinh con ra rồi lại rời bỏ nó, tôi ngồi im 1 lúc rồi đưa tay lên bụng mình.
_Tôi: Con đến thật ko đúng lúc. Mẹ thật ko muốn sinh ra con trong hoàn cảnh thế này.
Ngồi được 1 lúc thì cơn buồn ngủ lại bắt đầu kéo đến khiến cho cặp mắt của tôi ko sao mở nổi, liền nằm xuống giường ngủ thiếp đi.
***
Vũ sau khi rời khỏi phòng của Hà, a ta trở về phòng mình đứng ngoài ban công châm điếu thuốc cầm từng chiếc que thử thai lên nhìn.
_Vũ: Cảm ơn con đã đến với bố.
Điện thoại Vũ bắt ngờ đổ chuông, a đưa tay cầm lấy nó đưa lên tai của mình.
_Vũ: A nghe đây... Được rồi nói với bố e tối a sẽ đến.
Vũ tắt điện thoại bỏ vào túi quần rồi thở dài, đôi mắt a nhìn về nơi xa xăm chứa đầy tâm sự.
***
Quỳnh gọi điện cho Vũ xong thì quay sang cười với ông Hưng.
_Quỳnh: A ấy nói tối nay sẽ đến.
_Ông Hưng: Con vui đến vậy à.
_Quỳnh: Vâng. Con đợi a ấy mấy năm rồi chỉ mong sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-xe-do/1873528/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.