Hôm nay cũng là cuối tuần, Âu Tư Đình dành cả ngày cho Đường Di. Anh làm mọi thứ để bù đắp cho cô.
Đường Di chỉ muốn ở trong nhà, cô không chịu ra ngoài. Âu Tư Đình biết bây giờ tâm lý cô khá là không ổn định nên cũng không ép buộc gì cô, mà anh toàn tâm nghe theo.
- Di, em muốn ăn gì không, anh nấu.
Đường Di lắc đầu, bây giờ cô chẳng muốn ăn uống thứ gì cả, cô cứ buồn phiền, nghĩ ngợi lung tung.
- Vợ ơi, em muốn ăn bánh ngọt không?
- Vợ, vợ, em muốn làm gì không?
- Vợ, em lại đây xem này, bộ phim này hay lắm!
Âu Tư Đình nói đa số, hỏi đủ chỗ, nhưng Đường Di đều lắc đầu, cô u sầu không muốn nói chuyện, cũng không muốn ăn hay uống, xem hay chơi gì hết.
Thấy tâm trạng Đường Di không khá lên là mấy, Âu Tư Đình cũng uể oải, anh âu sầu nhưng cũng phải tìm mọi cách kéo Đường Di ra khỏi cái hố đen tiêu cực kia mới được.
Anh đặt cô ngồi lên đùi mình, tay ôm ngang eo, đầu thì chúi vào hỗm cổ Đường Di.
- Vợ ơi!
Lại gọi vợ?, Đường Di từ nãy đến giờ tâm trạng cũng đã ổn hơn chút! Cô nheo mắt, tay vô thức muốn xoa đầu anh, nhưng chỉ vừa giơ tay lên không trung, cô lại gục tay xuống.
Âu Tư Đình chúi chúi đầu mình vào hỗm cổ Đường Di, anh như con nít mà kêu vợ ơi vợ ơi, chẳng khác gì một gả nghiện vợ chính hiệu đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573082/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.