Vào không gian lúc này, không có từ ngữ nào có thể diễn tả được sự lúng túng, ái ngại và bối rối mà Đường Di cảm thấy khi đối mặt với Âu Tư Đình sau đêm ân ái.
Đường Di hai mắt căng tròn, với tình hình hiện tại, cần phải chuyển đổi chủ đề ngay.
- Không được hôn nữa!
Cô lần này mạnh dạn, đưa tay lên môi anh mà đẩy ra, không thể nào tiếp tục như thế được nữa.
Đường Di buôn tay ra cũng là lúc chiếc chăn tuột xuống một ít, làm lộ ra vòng một căng tròn. Đường Di cố nắm lấy tấm chăn mà kéo lên đắp lại cơ thể cho kín đáo.
- Được rồi, không trêu em nữa, chúng ta thay đồ thức dậy ăn sáng thôi nào.
…
Khi cô bước ra khỏi phòng ngủ, cảm giác hồi hộp và lo lắng tràn ngập trong Đường Di.
Âu Tư Đình đứng ở ngưỡng cửa, ánh mắt ấm áp và ngọt ngào nhìn về phía Đường Di. Cô cảm thấy môi khô căng, thoáng muốn nói câu gì đó nhưng không biết làm thế nào để bắt đầu. Lời nói cứ trôi đi trong đầu cô, không thể tìm ra lời thoại thích hợp để chuyển tải cho Âu Tư Đình tất cả cảm xúc lúc này.
- Anh ơi, em…
Đường Di cố gắng mở miệng, nhưng không thể hoàn thiện câu từ. Cô cảm thấy mình như một đứa trẻ nhút nhát, không biết cách bày tỏ tình cảm và ý nghĩ của mình như lúc này.
- Hửm, vợ cần gì sao?
Anh nói với giọng trầm ấm, tạo một thiện cảm ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573080/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.