Ngồi trên chiếc xích đu nhỏ kề bên gốc cây to, Đường Di bận nhìn ngắm khu vườn hoa Hướng Dương đầy thơ mộng.
Dạo gần đây, hể mỗi khi rảnh rỗi, Đường Di thường hay ra ngoài này ngắm nghía cả vườn hoa hòa cùng bầu không khí trong lành, dễ chịu.
Hoàng hôn trên đầu lúc này cũng dần kéo đến, lại hòa cùng vườn hoa ngoài trời. Khung cảnh vào lúc này vô cùng đẹp, khiến người khác không khỏi thích thú và si mê.
Trong lòng Đường Di lúc này, thật vô cùng yên tịnh. Cô không còn nghĩ ngợi hay tiêu cực nhiều như trước, mà thay vào đó là vô vàng cảm xúc mới đang dần chớm nở lên.
Nụ cười trên môi cô cũng ngày một nhiều hơn, cô trở nên mạnh dạng và mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều.
Đang yên tĩnh thì bỗng dưng tiếng động cơ xe bên ngoài dần dần gần cô hơn. Đường Di thì đã quá quen thuộc với tiếng động cơ xe ô tô của Âu Tư Đình, nên chỉ cần nghe liền biết là xe ai.
Đường Di chầm chậm đi về hướng cửa cổng. Chính bản thân cô cũng không biết tại sao bản thân lại hành động như vậy?
Do là cửa tự động nên là Âu Tư Đình rất dễ dàng lái vào, anh chạy vụt qua Đường Di để vào trong đỗ xe.
Đường Di bỗng khựng lại, cô đột ngột chuyển đổi sắc mặt. Như nhận ra gì đó, Đường Di bỗng cười chua, ‘có phải bản thân mình hơi quá thừa thãi rồi đúng không’?
Ý nghĩ vụt hiện vào, Đường Di như nhận thức được, bản thân có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573072/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.