Cửa phòng mở ra, Âu Tư Đình bước vào trên tay cầm là khay thức ăn vừa được nấu xong vẫn đang bốc khói nghi ngút.
Anh vừa bước vào cũng là lúc Đường Di tỉnh giấc, cô lồm cồm ngồi dậy nhìn lên thì thấy anh.
- Cô tỉnh rồi à, mau ăn đi kẻo nguội sẽ không ngon.
Chỉ là một câu nói nhưng Đường Di lại thấy rất ấm áp.
- Cảm ơn anh.
- Ăn rồi cô chuẩn bị đi rồi về nhà riêng.
Cô gật đầu thay lời nói, còn anh thì đi ra bên ngoài để tránh cô ngại mà không ăn.
Anh nhà rất chi là tinh tế nha.
Một khoảng thời gian sau, cô bước xuống nhà với bộ váy trắng khá đơn giản, nhưng Đường Di mặc lên lại rất đẹp nha.
Cô đảo mắt quanh nhà nhưng không thấy cha mẹ Âu đâu. Anh ngồi trên sofa thấy cô đảo mắt quanh nhà liền biết cô đang tìm kiếm ai.
- Cha mẹ đi xử lí công việc ở nước Y rồi.
Cô nghe anh nói rồi cũng không nghĩ nữa mà bước xuống sofa có anh đang ngồi.
- Xong rồi, vậy chúng ta di chuyển về nhà riêng nhé!
Cô lại gật đầu mà không nói gì.
Lý do cô ít nói, khỏi cần nói cũng biết nguyên nhân do đâu rồi đó.
Di chuyển ra chiếc xe có màu đen bóng phiên bản giới hạn, cô nhìn mà phải trầm trồ một phen, cô không nghĩ có ngày bản thân mình lại được ngồi lên chiếc xe sang trọng thế này.
Mỗi lần nghĩ là mỗi lần cảm thấy mủi lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573041/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.