Edit: OhHarry
***
【 Hương Đàm vào đông lạnh quá, tôi muốn được sống ở một nơi quanh năm chỉ có mùa xuân. 】
Lời nói như đổ dầu vào lửa khiến Tống Bách Lao vồ vào tôi một cách điên tiết.
Hằn ghìm chặt bả vai tôi bằng cả hai tay.
“Gã đã hôn cậu chưa?”
Tôi nằm ngửa ra giường, trông khuôn mặt lạnh lùng của hắn mà thấy thích thú.
“Anh muốn biết gì nào? Mà có biết thì đâu thay đổi được điều gì nữa?” Hắn dồn mạnh lực lên bàn tay hơn, dù đau nhưng tôi vẫn cố không kêu ra thành tiếng, “Anh ta hôn tôi, làm tình với tôi, cho tôi sinh con cùng anh ta, anh hài lòng chứ?”
Kể từ khi kết hôn, không, kể từ lúc gặp lại, đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện với hắn như vậy. Không cần kiêng nể, không cần suy nghĩ trái phải mà nói năng bừa bãi như có mười cái mạng.
Bàn tay đặt trên vai nghiến mạnh như muốn bóp nát xương tôi, tôi không nhịn được nữa mà cau mày đau đớn.
“Vậy là cậu yêu gã.”
Trong giây lát, cơn đau trên cơ thể như thể đã biến mất, tôi ngây người nhìn hắn, không hiểu tại sao đối phương có thể đi tới kết luận này.
Muốn phủ nhận nhưng một giây trước khi mở miệng, tôi nhớ ra mình đang nói nói dối.
“Yêu.” Nếu muốn lời nói dối được tiếp tục thì phải nói dối nhiều hơn, “Nếu không tại sao tôi phải sinh con cho anh ta?”
Tống Bách Lao cúi xuống nhìn tôi, vẻ mặt đan xen giữa cơn bộc phát và nhẫn nhịn: “Đứa bé đâu?”
“Chết rồi, máu AB nên vừa sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-seo-cu/1790821/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.