Edit: OhHarry
***
【 Nửa đêm Tiểu Trúc khóc vì thất tình, rồi uống rượu cùng thầy tới hừng đông, tôi ngồi bên cạch vừa nghe hai người họ mắng “Alpha toàn thằng tồi” vừa đồng ý sâu sắc. 】
Có lẽ tôi đã tìm được cách sống chung hòa bình đơn phương với Tống Bách Lao. Nhưng nếu phương pháp này làm địch tổn thương tám trăm thì bản thân phải chịu thiệt hại một nghìn.
Không cần biết hắn suy đoán vô lý tới đâu, cứ nhận hết là được. Chỉ cần thừa nhận tất thảy bản tính xấu xa hắn tố cáo, chẳng mấy mà hắn sẽ im luôn.
Tôi dùng sự vô liêm sỉ để chống lại bản tính hung hăng của hắn, hoàn toàn nhập vai vào một kẻ “không từ thủ đoạn” như hắn nói. Còn hắn thì như bác nông dân xui xẻo bị rắn độc quấn lấy, chợt nhận ra tôi không phải cành cây khô nên hốt hoảng hất tôi ra thật xa.
Tôi sống trên núi, hắn ở lại thành phố, mỗi người tự sống an ổn, trải qua từng ngày tương đối yên bình. Trong lúc ấy, hắn cử luật sư đến bàn bạc với tôi, hai người một già một trẻ yêu cầu tôi ký vào giấy ủy quyền rồi hỏi tôi về việc khởi tố.
“Khởi tố?” Tôi đan hai tay vào nhau đặt lên bàn. Do thường xuyên tiếp xúc với nguyên liệu nấu ăn, móng tay tôi được cắt rất ngắn, sau thời gian dài móng tay cắm vào thịt nên trông hơi thô kệch.
Vị luật sư lớn tuổi nói: “Ví dụ như đòi tiền bồi thường, làm sáng tỏ sự việc trên mạng, hoặc xin lỗi trước báo chí đều được.”
Ngón tay tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-seo-cu/157495/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.