*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: OhHarry
***
【 Mở chiếc hộp Pandora, tôi tự khiến mình chìm trong tuyệt vọng. 】
Tống Bách Lao phớt lờ bàn tay đang chìa ra của tôi.
Hắn đút hai tay vào túi quần, thái độ rất kiêu căng: “Cậu làm gì ở đây? Còn hai tháng nữa mới tới lễ cưới của chúng ta mà nhỉ.”
Tôi lúng túng không biết phải làm sao, nếu ở đây có một cái lỗ dẫn thẳng xuống tầng một, tôi sẽ chẳng do dự nhảy vào, cho dù phải tan xương nát thịt đi chăng nữa.
“Tôi……” Tôi cứ như thằng ngốc mà nhìn hắn, cổ họng thắt lại, ấp a ấp úng.
Đôi khi tôi rất ghét bản thân mình, rõ ràng trong lòng có nhiều lời muốn nói, nhưng tại sao cứ mở miệng ra là lại nói năng vụng về như vậy.
Đột nhiên, tầm mắt Tống Bách Lao dừng lại, nhìn đứa bé phía sau tôi.
“Tống Mặc? Tại sao con lại ở đây một mình, bảo mẫu đâu?” Tống Bách Lao nhíu mày, sắc mặc sầm xuống.
Tống Mặc hình như rất sợ hắn, đứa bé không hề có thái độ mừng rỡ như những đứa trẻ khác khi được gặp bố, thậm chí còn nép vào lưng tôi.
“Tôi tìm thấy cậu bé ở trung tâm thương mại bên cạnh…..” Tôi lấy điện thoại ra, tay chân luống cuống mở nhận ký cuộc gọi lên: “Cậu bé đưa cho tôi một số điện thoại, nhưng cô gái kia nghĩ tôi là lừa đảo nên cúp máy luôn. Tôi không phải cố tình xuất hiện trước mặt anh đâu.” Càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-seo-cu/157482/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.