Sau khi tắm ra, trên người vẫn còn đọng lại những giọt nước li ti, điện thoại trên bàn vừa khéo réo lên, anh nhanh tay tắt chuông, quay người nhìn xem Sơn Chi có bị đánh thức hay không. 
Nhìn thấy cô ngủ rất ngon, anh an tâm nghe máy. 
[Bên lãnh đạo nói, nếu dời ngày thì ngày mốt đó cậu phải hoàn thành sáu bài kiểm tra sau đó bắt đầu kiểm tra năng lực b.ắ.n s.ú.n.g trong cùng một ngày luôn. Bọn họ đúng là bức người mà, không cho nghỉ ngơi mà đã dồn dập như vậy.] 
Vương Đình bất mãn, hậm hực nói trong điện thoại. 
Nếu như Tống Miên hoàn thành bốn bài kiểm tra hôm nay thì anh đỡ cực khổ rồi, nhưng bây giờ bên lãnh đạo nới tay nhắm mắt cho cơ hội thì anh chỉ có thể đồng ý, nếu không thì sẽ không còn bất kì cơ hội nào khác nữa. 
[Được, ngày mốt em đến đó tiếp tục thực hiện.] 
Tắt máy, anh thở dài, thông qua cửa sổ nhìn xuống thành phố phồn hoa. 
Vẻ đẹp khi về đêm của thành phố Hà chưa bao giờ mất đi, mà càng ngày càng tô đậm nét lung linh của nó. 
Đất nước A, bao giờ mới trở lại được dáng vẻ đẹp đẽ như ban đầu? 
"Anh ơi~" 
Sau lưng có âm thanh nhẹ như lông vũ cất lên, Tống Miên quay người, đi nhanh tới cạnh Sơn Chi, áp tay lên gò má cô khẽ xoa, thấp giọng nói: "Sao vậy, em ngủ không được hả?" 
Sơn Chi chu chu đôi môi, mắt lim dim hé mở, ngáp dài ngáp ngắn, nũng nịu ôm cổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nut-con-tim/3704694/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.