Khi thời gian trôi qua được năm phút. 
Cánh cửa vững vàng được mở ra, một đôi chân dài được vải vóc đen ôm trọn, mạnh mẽ bước vào. Từ lúc người đàn ông kia xuất hiện, bỗng dưng trở thành tiêu điểm chú ý, ai nấy đều ngoáy đầu nhìn lại và rồi trên gương mặt ai cũng ngây ra, nhìn không chớp mắt, đặc biệt là Sơn Hương. 
Người đàn ông đảo mắt, ngẫm nghĩ nhớ lại một chút rồi đi đến bàn số sáu. 
Đôi mắt to tròn của Cố Y Y từ đầu đến cuối đều không rời người đàn ông phía sau lưng Sơn Chi, cô nàng không giấu được nổi phấn khích mà thầm thì: "Trời ơi, đẹp trai quá, Sơn Chi cậu mau nhìn xem, anh ta đẹp quá chừng luôn ý." 
Cánh tay Sơn Chi không ngừng đảo thịt trên vỉ nướng, điệu bộ chẳng màn tới cũng chẳng có gì đáng xem. 
Khói nghi ngút, mùi thịt thơm lừng phảng phất, Sơn Chi chép chép miệng, nhịn không được mà nuốt một ngụm xuống. 
Cô đang rất muốn ăn thịt nướng. 
Ngay lúc này, một giọng nói khàn đục vang lên: "Xin chào, tôi là Tống Miên." 
Động tác của Sơn Chi ngay lập tức khựng lại, đôi mắt như đóng băng, hối hả quay đầu ngay tức khắc. 
Đáng tiếc, thứ đập vào tầm nhìn của cô lại là một bóng lưng cao lớn chứ không phải là một gương mặt quen thuộc. 
Nhớ đến lời nói Sơn Hương vừa nói lúc nãy. 
Chẳng lẽ Tống Miên đến đây để... xem mắt? 
Sơn Chi không thể không bàng hoàng, trong lòng có một luồng tuyệt vọng đang dâng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nut-con-tim/3701657/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.