Hắn nửa tin nửa ngờ, đôi mắt hung dữ nhìn tầm mắt không có tiêu điểm của Tống Miên, hắn có vẻ chần chờ. 
"Mày, tự đi qua đây." 
"Không được, Tống Miên, đứng yên đó, anh không được qua..." cô kích động vùng vẫy, lại bị gã thô bạo ghìm sâu con d.a.o vào, thất thanh kêu đau một tiếng rồi cắn môi chịu đựng. 
"Mày an phận một chút, nếu không tao tiễn nó đi trước mày một đoạn." 
Cô chẳng hiểu gì cả, đôi mắt mờ mịt. 
Đến khi hắn dùng bắp tay kẹp chặt cổ cô, đổi tay cầm dao, tay còn lại lấy một khẩu s.ú.n.g ra nhắm về hướng Tống Miên đang lần mò đi tới, đồng thời dùng tay kẹp cổ đưa lưỡi d.a.o về phía Sơn Chi. 
Bấy giờ, Sơn Chi đã hiểu toàn bộ kế hoạch của hắn. 
Trên đường, Tống Miên dựa vào thính giác, chân rà soát từ từ đi đến. Anh nghe tiếng mọi người thất kinh hét lớn, lại chẳng biết sự việc gì đang xảy ra. Khi bên tai nghe giọng nói thô lỗ của hắn: "Dừng lại!" 
Anh mới đứng yên, tiếng mở chốt vô cùng rõ ràng. Âm thanh này đối với một người chiến sĩ mà nói là quen thuộc hơn cả hơi người. 
Trong đầu Tống Miên loé lên. 
Hắn có súng! 
"Tôi đã đến rồi, mau thả cô ấy ra." 
Hắn cười man rợ: "Quay người lại, tao không thả đứa nào hết, mà bắt cả hai làm con tin." 
"Mày!" Một người mặc đồng phục cảnh sát giận dữ hét: "Cái cậu này, không thấy tình hình nguy cấp hay sao mà còn làm hắn có cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nut-con-tim/3701654/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.