🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dù đầu đau như búa bổ, Mặc Tức vẫn cắn răng giãy khỏi Cố Mang, thấp giọng nói: “Không cần huynh lo. Huynh ngồi xuống cho ta.”

“Tại sao phải nhắc đến cha hắn vào lúc mừng Tết chứ?” Cố Mang lại không chịu nghe, chẳng biết có phải là ảo giác của Mặc Tức hay không, trong cặp mắt xanh thẳm trước nay luôn mờ mịt, lúc này lại chất chứa phẫn nỗ hắn chưa thấy bao giờ. Cố Mang nắm chặt cổ tay của Mặc Tức, như là hổ thẹn hoặc như muốn chuộc tội, làm thế nào cũng không chịu buông.

“Các ngươi không biết cha hắn đã qua đời từ rất sớm rồi sao? Tại sao —— phải làm người ta đau lòng chứ?”

Đám già kia không nhịn được nữa, mắng ầm lên: “Cái tên nghiệt súc buồn nôn nhà ngươi, ngươi còn dám mạo phạm quý tộc ngay trên điện hả?!”

“Đầu óc hỏng rồi thì tới giương oai à? Cút đi! Không có chỗ cho ngươi nói chuyện đâu!”

Cố Mang không cút, y nhìn các lão chằm chằm, đột nhiên nâng tay kéo bung cổ áo của mình, để lộ vòng Tỏa Nô buộc quanh cần cổ trắng ngần. Y đeo dấu hiệu mang tính sỉ nhục, nhưng lại dùng tư thái hiên ngang như thế đứng trước mặt Mặc Tức.

Nhìn dáng vẻ của y, những người vây xem thậm chí có phút chốc ngẩn ngơ.

Dường như mãnh thú trên thần đàn khí nuốt núi sông thế nuốt thiên hạ chỉ điểm giang sơn lừa người gạt quỷ của ngày trước đã về với thân xác tả tơi này.

Cố Mang nói: “Ta là người hầu của phủ Hi Hòa. Hắn là chủ nhân của ta.”

Mặc Tức choáng váng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nho/1804129/chuong-65.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.