*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sắp xếp mấy ngày đầu của Lý Vi dành cho Cố Mang là —— Không sắp xếp gì hết.
Mặc Tức rất không hài lòng về việc này, xụ mặt nói: “Ta dẫn y về phủ làm gì? Không phải để y tới phủ Hi Hòa của ta nghỉ dưỡng, ông kiếm việc cho y làm đi, ngay hôm nay.”
Lý Vi vội nói: “Hôm nay không được.”
“Mắc gì không được? Ông nhận hối lộ của y à?”
“Sao có thể.” Lý Vi nói: “Với lại Cố Mang chắc cũng không hiểu hai chữ hối lộ có ý nghĩa gì đâu.”
Nhìn gương mặt lạnh lùng anh tuấn hệt như cục gạch bị đông cứng suốt mùa đông của Hi Hòa quân, Lý Vi bất đắc dĩ giải thích: “Chủ thượng, tuy Cố Mang đã học được chút quy củ ở Lạc Mai biệt uyển, nhưng về mặt bản chất, dù sao thú tính vẫn chiếm đa số. Trước đó y đánh nhau với ngài bị rơi xuống thế hạ phong, vốn dĩ đã mang lòng phòng bị với ngài, bây giờ đổi nơi ở mới, lo sợ bất an là đương nhiên.”
“Ông nói người hay mèo thế?”
Rõ ràng Mặc Tức đang nóng giận, Lý Vi lại tiện đà nịnh bợ, vỗ tay nói: “Ôi, chủ thượng anh minh quá, nói cái trúng phóc luôn! Bây giờ ấy hả, ngài vẫn phải xem y như con mèo.”
“…” Còn ai giỏi tranh thủ vuốt mông ngựa hơn Lý Vi không?
Nhưng được nịnh bất chấp lại khiến Mặc Tức chẳng còn lý do gì tiếp tục mắng Lý Vi, chỉ đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nho/1804106/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.