🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Vi cảm thấy làm quản gia cho người khẩu thị tâm phi như Mặc soái thật sự quá mệt mỏi.

Nếu thời gian có thể quay trở lại, ông thà làm trợ thủ cho Lưu đại nhân có mười tám cô tiểu thiếp còn hơn. Nói không chừng tâm cơ của mười tám tiểu thiếp kia cộng lại cũng chưa rắc rối bằng vị Mặc soái lạnh lùng này.

Tiếc rằng thời gian hiển nhiên không thể quay trở lại, Lý Vi chỉ đành hắng giọng, trước tiên khúm núm hỏi một câu: “Chủ thượng, ngài đi gặp Cố Mang chưa?”

“… Chưa.”

“Ồ.” Lý Vi thở phào nhẹ nhõm: “Vậy tốt nhất đừng đi gặp y.”

“Tại sao?”

“À… Chủ thượng, là thế này, tình trạng hiện giờ của Cố Mang, đừng nói là ngài, có lẽ chính bản thân y cũng không rõ mình là ai. Dựa theo chẩn đoán của các y quan, phỏng chừng sâu trong nội tâm, y cảm thấy mình là một con sói đực oai phong dũng mãnh.”

Mặc Tức mở to mắt: “Y cảm thấy mình là một con… gì?”

“Một con sói đực oai phong dũng mãnh.”

Mặc Tức: “…”

Đây đúng là câu nói nhảm nhí nhất mà năm nay hắn nghe được.

Mặc Tức đỡ trán, lát sau chậm rãi mở miệng: “Đây là kết quả chẩn đoán của y quan nào vậy, các ngươi xác định đầu óc của y không bị gì sao?”

Hiếm lắm mới thấy Mặc Tức tỏ ra kinh ngạc đến thế, Lý Vi không khỏi bật cười ra tiếng, nhưng khi thấy sắc mặt của hắn,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nho/1804075/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.