Hôm sau, đại quân khải hoàn trở về. 
Cả thành ồn ào náo nhiệt, già trẻ lớn bé xếp hai bên đường nô nức chung vui. Trong lúc nhất thời, vạn người đều đổ xô ra đường. 
“Cung nghênh quân Bắc Cảnh về triều!” 
Đội ngũ vừa vào thành, một bầu không khí kỳ lạ bỗng chốc trỗi dậy ở hai bên đường lớn, tựa như đổ một gáo nước vào nồi dầu nóng, sau đó vội vã đậy nắp gỗ lại, đè ép những sục sôi cuồng nhiệt đó dưới nắp nồi. 
Mọi người cúi đầu, ánh mắt lại không khỏi lia về phía trước, nhìn lén vương sư tinh nhuệ ấy cưỡi ngựa đi qua. 
Mặc Tức mặc quân phục cấm vệ, ủng dài khảm lát sắt đặt trên bàn đạp, ngoại trừ đai lưng và giáp cổ tay lấp lóe ánh bạc, toàn thân đều đen tuyền. 
“Hi Hòa quân đẹp trai quá mấy má ơi!” 
“Ta chết mất ta chết mất.” 
“Hình như chàng vừa nhìn ta kìa!” 
“Ôi, đừng đùa chứ, trong mắt chàng chẳng có ai ngoài công chúa Mộng Trạch đâu biết chưa?” 
“Nhưng chàng lại không thành hôn với công chúa… Năm nay chàng cũng ba mươi rồi, không vợ không hôn thê cũng không tiểu thiếp, ta nghĩ thôi cũng không được à, thiệt tình!” 
Về phần những tướng lĩnh và binh sĩ khác, thái độ so ra ngọt hơn Mặc Tức nhiều. 
Bọn họ hớn hở vẫy tay với bách tính đứng đón hai bên đường, nhất là Nhạc Thần Tình, thế mà còn hăng hái nhận hoa của các thiếu nữ dâng tới, định bụng cài bên tóc mai của mình. Bị Mặc Tức lườm một cái cảnh cáo, cậu ta mới hậm hực bỏ xuống, đổi thành tủi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nho/1804068/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.