Công việc xây dựng cảng không mấy thuận lợi, mặc dù Phong Bách đã cố gắng xử lí tốt mọi thứ không làm phiền đến Tôn Thanh nhưng có một số chuyện hắn không thể nhún tay vào được
Tôn Thanh khi trực tiếp đến nơi xây dựng liền đen mặt, đám công nhân không chịu làm việc, bọn chúng vì bị những người khác đe doạ mà sợ hãi muốn xin thôi việc
Phong Bách đã báo chuyện này cho Tôn Thanh, Tôn Thanh rất không vui, chính sự của y bị người khác phá hoại không ít lần, y đã sớm biết nhưng Phong Bách đều xử lí tốt, cũng không có người dám chặn đường vận chuyển vật liệu của bọn họ nhưng bây giờ lại chuyển sang đe doạ công nhân, quả thật không xem y ra gì, y không ra mặt bọn họ liền cho rằng y vô dụng rồi sao
“Tôn tổng, chúng tôi quả thật không phải không muốn làm việc nhưng chúng tôi cũng chỉ có một cái mạng, ngày nào cũng bị đem ra hù doạ, chúng tôi thật sự không dám”
Đại diện đám công nhân đối diện nói chuyện với Tôn Thanh
Tôn Thanh trong mặt không biểu tình, ánh mắt sắc lạnh nhìn những người khác
“Các người làm việc cho Tôn Thanh tôi, kẻ khác dám giết các người sao, một là làm việc, hai là không cần hâm doạ tôi trực tiếp xử lí các người. Các người thấy cái nào thích hợp hơn”
Khí thế của Tôn Thanh khiến những người ở đây không rét mà run, y tuyệt đối nói được làm được, không thích đôi co, chỉ bị đám người ất ơ kia doạ một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-mau-va-mui-huong/3400445/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.