Cánh cửa lớn mở rộng chào Tôn Thanh, y bước từng bước vào vị trí ngồi của mình, Giang Hà Vũ ngồi kế bên y, Phong Bách thì đứng lui về phía sau
“Hôm nay không biết có việc gì lớn đến mức phải tập hợp tất cả chúng tôi vậy”
Một Alpha lên tiếng không quên thả ra pheromone nhầm thị uy bản thân, Tôn Thanh chỉ nhếch mép cười nhẹ, những kẻ ở nơi này ngoài trừ đem mùi khốn khiếp của bản thân ra thì không làm được tích sự gì cả
“Đã lâu không gặp các vị, không lẽ phải có lí do chính đáng thì một lão đại như tôi mới có thể gọi các vị đến hay sao”
Toàn thể đều im lặng, bọn họ người phục người không phục, nhưng tất cả đều không dám lên tiếng, bọn họ đều biết Tôn Thanh không bình thường, được lão đại đời trước nuôi dạy làm sao có thể bình thường được, chỉ là y chưa phát điên mà thôi, nếu y phát điên e rằng bọn họ cũng không giữ nỗi cái mạng của mình
Giang Hà Vũ quăng một sấp tài liệu cùng hình ảnh lên bàn, những kẻ khác liền biết có điềm không lành, tay đặt lên s*ng đề phòng
“Sao vậy, chỉ là vài bức hình và sấp tài liệu mà các người đã sợ đến mức cầm sẵn s*ng hay sao, đúng là một luc nhát gan, sao lại có thể ở trong bang đến bây giờ, ngồi lên vị trí như hiện tại vậy”
Vẫn là giọng nói trầm ổn nhưng những kẻ bên dưới đều nổi da gà, bọn họ không phải không biết, lời nói kia không phải đe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-mau-va-mui-huong/3400432/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.