Vốn tưởng rằng nữ chính sẽ không bao giờ dám tới cung nữa, nhưng không ngờ, lại xảy ra chuyện còn kinh khủng hơn. Mạnh Thần Ngọc không có ở nhà, tôi lại bị cô ta nhét vào trong túi, nói tóm lại là tôi bị bắt cóc đó. Tôi đập cánh thật mạnh trong túi nhưng vô ích, tôi không biết mình đã rời khỏi cung được bao lâu thì nghe thấy giọng nói của ai đó:
"Công chúa của Mạnh Thần Vũ, ta bắt được ngươi rồi, coi ta sẽ làm gì ngươi."
Sau đó miệng túi được mở ra và một khuôn mặt xuất hiện nhìn chằm chằm vào tôi, hóa ra là Hạ Hy Nhan. Cô ta túm lấy tôi và giữ chặt tôi trong tay, khiến toàn thân tôi đau đớn dữ dội. Tôi cố gắng vùng vẫy nhưng cô ấy đã bóp chặt đôi cánh của tôi và siết chúng lại thật mạnh.
Đôi cánh của tôi bị gãy rồi, tôi run lên vì đau đớn và nước mắt chảy dài trên mặt. Đợi đi tôi sẽ báo chù cô, đồ ác độc. Hạ Hy Nhan lại cười phá lên như một người điên: "Ngươi dám ném sâu bọ vào người ta, chim ngu ngốc. Để xem ta có nhổ hết lông của ngươi không!"
Đây là lần đầu tiên tôi gặp một người đáng sợ như vậy, tôi sợ hãi rụt cổ lại và cố gắng tránh xa cô ta, nhưng không có kết quả. Tôi chưa bao giờ nhớ Mạnh Thần Ngọc nhiều đến thế, nếu anh ấy ở đây, anh ấy có thể bảo vệ tôi rồi.
Thấy cô ta sắp nhổ trụi lông đầu tôi, nô tì ở một bên khẩn trương khuyên nhủ: "Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-di-lay-chong/2755298/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.