Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng. Hạ Trạch không nói không rằng, bày ra vẻ mặt hậm hực rời khỏi. Lưu Minh, Từ Hạo trông thấy liền đuổi theo khuyên nhủ.
Mộc Khuyết từ đầu đã nhìn thấy hướng bóng đang bay thẳng vào mặt Tô Khả Phong. Vốn dĩ muốn chạy đến giúp, không ngờ lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho khựng lại.
Gương mặt cô cứng đờ, chân chôn xuống đất, trong lòng chảy dọc một cảm giác khó chịu vô cùng. Bên tai lại văng vắng những lời cảm thán, xôn xao.
"Cậu không thấy Tô Khả Phong và Dực Dương quá đẹp đôi hay sao. Trai tài gái sắc thế kia, càng nhìn càng thấy ưng mắt"
"Hả, không phải Dực Dương đang quen Mộc Khuyết sao?"
"Gì chứ, bọn nó chỉ là thanh mai trúc mã nên thân thiết với nhau thôi, hoàn toàn không có quan hệ tình cảm đâu"
"..."
Đầu cô như có ai lấy búa bổ vào. Mộc Khuyết càng nhìn càng trông thấy bàn tay Tô Khả Phong loạn xạ chạm vào Dực Dương. Đôi mắt cô nặng trĩu, hơi thở chùn xuống một nhịp. Cô không nói, không đáp, lặng lẽ rời đi, mặc cho Tiểu Vũ có chạy theo an ủi.
Mộc Khuyết dĩ nhiên hiểu được đây là thứ cảm giác không nên có. Nhưng cô không quản được trái tim mình, cũng chẳng có ai quản được trái tim họ. Đời người nếu biết quản được lòng mình, thế giới này đã không có kẻ vì yêu mà quỵ lụy, lại càng không có kẻ vì yêu mà say đắm.
...----------------...
Cả đêm Mộc Khuyết không ngủ được, trong lòng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-cat-thanh-xuan/2947088/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.