“Nghe nói Cửu đệ đại hôn, hôm qua công vụ bận rộn, không thể đến uống chén rượu mừng, cho nên hôm nay ta tới để chúc mừng.” Trịnh Dũng vừa nói vừa ra hiệu thái giám bê lên vài phần lễ vật, Hải Thăng và Bách Linh vội vàng tiến lên nhận, Trịnh Lãn miễn cưỡng nói cảm tạ, Tiểu Viện cũng hành lễ cung cung kính kính nói vài lời khách sáo.
Hằng Xương Đế cảm thấy Thái tử trước giờ làm việc hời hợt, không chu đáo, nhưng hôm nay cũng biết đường tới chúc mừng hoàng đệ, lòng cũng coi như được an ủi phần nào, lập tức ban ngồi, cung nhân vội vàng dâng nước, châm trà.
Trịnh Dũng nhìn Tiểu Viện, nữ tử này dung mạo thực sự rất giống Tiền Thục Viện, nếu như không phải ngày ngày chung đụng, chắc chắn không nhận ra.
Chỉ là, cô nương này quá mức xinh đẹp, mắt hạnh má đào, da trắng nõn nà, đường nét vô cùng mỹ lệ, hoàn hảo. Bởi vì sống mũi cao thẳng, nên càng tôn thêm vẻ yêu kiều, nhiều nét anh khí, phóng khoáng hơn so với cô nương bình thường. Mới mười lăm, mười sáu tuổi, vẫn còn là nụ hoa e ấp mà đã đẹp đến nhường này, đến khi trưởng thành, ở cái tuổi của Du phi chỉ sợ nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, khó ai bì được.
Trịnh Dũng đang say mê tận hưởng vẻ đẹp của Tiểu Viện, ánh mắt vô tình lướt qua Trịnh Lan ngồi bên cạnh, vẻ mặt giấu không nổi sự chán ghét, khinh khi tột độ.
“Đa tạ hoàng huynh hậu ái. Vậy thần đệ xin cáo từ.” Không đợi Thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-bot-hoa-dien/2641690/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.