Trình Viễn không khỏi choáng ngợp trước sự giàu có của Đông Phương Hải.
Căn phòng khách còn rộng hơn cả ngôi nhà nhỏ mà anh đang ở. Trần nhà cao vút, với những chiếc đèn trần pha lê lấp lánh.
Các vách tường treo những bức tranh mà nhìn qua có thể thấy giá trị không hề tầm thường. Dọc theo đó là bể cá cảnh lớn cùng các bệ trưng các bình hoa cổ và các mô hình tàu thuyền tinh xảo.
Nhìn xuống dưới chân thì thấy ngay sàn nhà lát đá, cùng một chiếc thảm lớn chiếm nửa căn phòng. Trên đó là một bộ sô pha đắt tiền mà Trình Viễn biết rằng mình chẳng thể mua nổi.
Sự xa hoa này lúc trước anh chỉ thấy trên những bộ phim, hôm nay mới được tận mắt chiêm ngưỡng. Tuy nhiên, điều anh quan tâm lúc này là, những thứ này có sạch sẽ không?
Nhưng điều đó cũng lập tức biến mất khỏi đầu Trình Viễn, tâm trí anh chuyển sang người đang ngồi trên sô pha, Mai Nguyệt Phổ.
Trên tay cô đang cầm cuốn lưu bút, người giúp việc bưng trà tới đặt trên bàn. Cô mời anh ngồi xuống ghế đối diện.
Trình Viễn ngồi theo sự sắp xếp của cô, bưng tách trà lên thưởng thức: "Trà ngon, quả là tương xứng với cơ ngơi của Đại Hải."
Mai Nguyệt Phổ đẩy cuốn lưu bút về phía Trình Viễn, đồng thời xua tay ra hiệu cho người giúp việc lùi ra xa để họ nói chuyện riêng. "Em quên mất sự tồn tại của cuốn lưu bút này đấy."
Trình Viễn mỉm cười, lấy lại cuốn lưu bút ngắm nghía: "Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ven-man-bi-mat/2803270/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.