Hoàng Cao Minh bước vào trong nhà, mỉm cười hài lòng khi thấy Mai Nguyệt Phổ vẫn còn ngoan ngoãn ở yên một chỗ.
"Cuối cùng cũng chịu khuất phục rồi đấy hả?", Hoàng Cao Minh ngồi xuống đối diện cô.
"Không, nhưng tôi làm gì được gì cơ chứ." - Mai Nguyệt Phổ nói. Hôm qua cô đã suy nghĩ cả ngày lẫn đêm nhưng không có một tia hy vọng nào về việc xoay chuyển tình thế. Càng lúc, cô càng nhận thức rõ được sự nhỏ bé của cô so với một kẻ như Đông Phương Hải.
"Hiện giờ, Sếp đang lo một số chuyện, sau đó mới tới thăm cô được. Lúc đó nếu cô khóc lóc van xin thì biết đâu cậu ấy sẽ chuyển cô tới một nơi tốt hơn thì sao?" - Hoàng Cao Minh nói.
Mai Nguyệt Phổ im lặng không đáp.
"Tôi chỉ tới đây xem tình hình vẫn đang ổn hay không thôi. Có vẻ không có gì bất thường, vậy thì tôi nên về thôi.", Hoàng Cao Minh đứng dậy bước ra ngoài.
Cánh cửa đóng lại sau lưng, Hoàng Cao Minh bước đến xe của mình. Vừa định mở cửa xe, ông ta cảm nhận được một nòng súng lạnh lẽo ở sau đầu. Nhìn vào hình phản chiếu trên kính xe, có thể thấy đó là một thanh niên trẻ.
"Cậu có biết mình đang làm gì không đấy?" - Hoàng Cao Minh cố gắng thương lượng.
"Im miệng. Giờ người lên tiếng không phải ông đâu." - Trình Viễn nói - "Giờ gọi một tên đưa Mai Nguyệt Phổ ra, nhớ là một tên thôi, không được giở trò."
Hoàng Cao Minh đắn đo suy nghĩ, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ven-man-bi-mat/2803243/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.