Edit: Juri 
Beta: Haf 
Thường Hành không cần chờ Thường Cửu xuống lầu đã đánh ngất người ném vào phòng khách, còn mình thì ngồi bên cạnh bàn ăn mẩu bánh mì. Nghe thấy tiếng bước chân xuống lầu của anh trai mình mới ngẩng đầu lên, vừa ăn vừa hỏi: “Cửu ca, việc mấy năm trước anh cưới một Omega vào nhà là sao vậy?” 
Thường Cửu hơi dừng lại, xoa hàng lông mày: “Nhỏ giọng tí, chị dâu em đang ngủ.” Kế tiếp lại ngồi xuống bên cạnh bàn nhíu mày giải thích, “Năm ấy quyền quyết định trong gia đình vẫn chưa vào tay anh, cha thừa dịp anh không ở nhà liền tự tiện nhận một Omega vào làm con dâu, sau đó tuyên bố với người ngoài là anh kết hôn rồi, hai gia đình cũng cứ theo đà đó thuận lý thành chương tiến hành hôn nhân.” 
“Còn có chuyện như vậy?” Thường Hành nghe được liền trợn mắt ngoác mồm, “Vậy chẳng phải mặt người ta anh cũng chưa được thấy…” 
“Không phải thì sao?” Thường Cửu buồn cười lắc đầu, “Omega kia cũng thật đáng thương, nghe nói là bị cha mẹ hai bên lừa gạt, tới lúc vào nhà rồi mới biết mình đến đây là để kết hôn.” 
“Hai người thực sự… xui xẻo.” Thường Hành vắt hết óc cũng chỉ có thể nghĩ ra được một từ, “Sau đó thì sao?” 
“Sau đó anh về nhà thấy vậy thì đầu óc choáng váng, nhưng cũng không thể nào làm hại đời người ta được, đúng không?” Mỗi khi Thường Cửu nhớ lại việc này, vẫn luôn có chút chột dạ, “Vậy nên anh đã lén lút đưa người đi, lại không ngờ rằng cô ấy mắc bệnh chết sớm, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ven-bao/885520/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.