Anh ta có đẹp trai hay không là một chuyện, mà tôi kinh hãi hay không lại là một chuyện khác.
Một lần kinh hãi này kéo dài đến tận kết thúc buổi party luôn.
Tôi bực bội ở lì trong phòng ba ngày, ngắm cảnh thủy triều lên xuống.
Vừa nghĩ tới thứ đang chờ đợi tôi lúc trở về là một lá thư sa thải.
Tôi lại nẫu ruột về khoản nợ trả góp nhà 20 năm kia.
Tôi cưỡng hôn sếp hai lần, còn tuốt tuốt thằng em trai anh ta, còn tiện mồm đơn phương tuyên bố công ty anh ta phá sản.
Lỡ như, tôi mồm quạ đen mà nói đúng thì có thể sẽ bị nhận công văn của luật sư không?
Tôi có nên bắt đầu chạy ngay đi từ bây giờ không?
Tóc tôi cũng sầu đến bạc trắng rồi.
Dường như ông trời rất hiểu tôi.
Tôi không cố ý muốn tình cờ gặp nhau, nên tôi cũng chưa từng được gặp lại anh ta.
Đi làm không gặp, tan làm về nhà cũng không gặp luôn.
Lần nào cũng chỉ có một mình tôi trong thang máy, không có thêm ai dừng lại để quẹt thẻ cả.
Tôi xách túi đồ mua từ siêu thị về, để từng túi từng túi vào tủ lạnh.
Hôm nay lại bò bít tết lại giảm giá, tôi định làm sốt cà chua.
Có thể là bởi vì anh ta không muốn tôi bồi thường tiền, cho nên đã cho tôi ảo tưởng rằng mình đang có một khoản tiền kếch xù.
Tôi mua hẳn mấy miếng.
Tối hôm đó tôi rán 2 miếng, mùi vị không tệ nhưng hơi ngấy.
Ta rút khăn giấy ra lau miệng.
Phía đối diện trống trơn, ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-toi-cuong-hon-mot-anh-zai-trong-thang-may/614375/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.