“Tại sao không đi bơi?”
Anh hỏi tôi vấn đề này làm gì?
Còn không phải do anh hại hả.
Cũng không phải, tôi ngẫm lại, tôi không thể hoàn toàn trách anh ta được.
Mà nửa nguyên nhân còn lại là do tôi bị cái quần bơi của tôi bóp trứng.
Nhưng tôi không thể nói lý do này ra được, tôi chỉ có thể tổ lái sang lý do khác.
“Tôi, lưng tôi… hôm đó anh in…”
“Chưa tan sao? Cho tôi xem một chút nào.”
Anh ta thoải mái hào phóng cong môi, nào có chút tự kiểm điểm nào đâu chứ.
Có cl, tại sao anh nói cho anh nhìn thì tôi phải cho anh nhìn?
Anh nghĩ tôi là cái loại người gì mà ‘con ciu làm mù con mắt’ á?
Không có đâu sói ơi, tất nhiên là không được đâu sói ạ.
Là tay tôi tự tiện không nghe lời, đi ngược lại so với não tôi.
Kéo khăn tắm ra.
Chuyện này không được trách tôi, phải trách tay tôi!
“Gần hết rồi.”
Sau khi nhìn xong, anh ta đã đánh giá như vậy.
Mọe nó khẳng định là phải chờ nó tiêu đi á, khỏi cần đi gặp ai nữa.
Buổi tối tôi còn muốn đi ngâm suối nước nóng đó, ông anh muốn tôi phải dựa lưng vào phao mà ngâm à?
“Muốn in thêm mấy vết nữa cho em?”
Tôi máy móc nhìn anh ta, tại sao người đàn ông này lại có thể như thế này?
Thật vô liêm sỉ không biết xấu hổ!
Không những không ăn năn hối cải mà lại còn muốn phạm tội nặng hơn!
Chuyện này tôi phải nói, không thể nhịn được rồi.
Ban ngày ban mặt, trời đất sáng trưng, khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-toi-cuong-hon-mot-anh-zai-trong-thang-may/614373/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.