Tôi nói là không phải đi làm cũng không có ý gì khác đâu.
Xin quý dzị trăm nghìn lần đừng có nghĩ vớ vẩn nhá.
Chỉ là vui vẻ chút rồi chúc mừng chút hoy.
Dù sao thì tôi cũng đã cần cù chăm chỉ làm việc 5 ngày không nghỉ phát lào mà.
Á không phải, 4 ngày, 4 ngày nhá.
Ngày xin nghỉ kia không tính.
À mà nhắc đến mới nhớ, đến tận bây giờ tôi cũng hổng biết là ai đã xin nghỉ cho tôi luôn.
Không phải là đồng chí ‘tóc đi đây đầu ở lại nhé’ đã nhắm trúng tôi, nên thái độ mới quay ngoắt 180 độ như thế chứ?
Thế thì tôi tình nguyện đi uống nước lã với khách hàng của mình còn hơn.
Nói nhanh cho ló vuông là tôi là thành phần không biết uống rượu, lần nào cũng len lén đổi thành nước lọc, hoặc là gan hơi phồng lên tí thì trực tiếp uống nước lọc luôn.
Chuyện này cũng không thể trách tôi được, hic, trời sinh thế rồi hông sửa được.
Có người trời sinh có thể uống rượu, có thể ăn cay.
Mà hôm đó tôi lại vừa không uống được rượu lại còn sợ đồ cay.
Uống một chút thôi là tôi cũng sẽ ói, mà cay xíu thôi tôi cũng ói được luôn.
Cũng may là tối hôm trước tôi đã ói ở bên ngoài rồi, chứ không thì về phá hỏng cái sàn nhà mới của tôi mất.
Vì thế mà khi nhìn thấy anh zai ưu tú tay xách theo một chai đi về phía tôi, tôi sợ rồi đấy.
Sàn nhà này có vẻ khá đắt đấy, không biết sau khi ói xong tôi có đủ tiền mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-toi-cuong-hon-mot-anh-zai-trong-thang-may/614371/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.