Lăng Huyền Thư đi thẳng một đường tới cửa đại viện, đứng ở trước cửa gỗ hình cái miệng, lại không có hành động kế tiếp. ( cửa hình vòm thì phải)
Lăng Huyền Dạ ôm kiếm ngồi xổm ở bên chân hắn, ngước đầu nói: “Tam ca, muốn cướp thì ăn xong rồi cướp, huynh đúng là quá vội vàng.”
“Kỳ quái, ” Lăng Huyền Thư hơi hơi híp mắt, “Thực sự quá kỳ quái.”
“Cái gì kỳ quái?” Lăng Huyền Sương nắm ống tay áo Lăng Huyền Uyên kéo tới kéo lui, hai mắt trước sau cảnh giác nhìn chằm chằm cặp tuyết sư đi theo phía sau Thiệu Dục Tân.
Lăng Huyền Uyên nói: “Chúng ta nghênh ngang đi một đường tới trước cửa trại chủ bọn chúng lại không có ai chạy ra ngăn cản, thật có điều không tầm thường.”
Lăng Huyền Kỳ rất muốn ném Lưu Chưởng Môn xuống đất rồi mặc kệ, “Vậy chúng ta có vào hay không?”
“Cũng đã tới đây rồi, tất nhiên không thể không vào, ” Thiệu Dục Tân ngẩng đầu nhìn hai bên trái phải cửa gỗ đặt hai hộp gỗ cao hơn một đầu người, “Chỉ không biết ở đây có che giấu huyền cơ gì không thôi.”
Vạn Trung liều mạng đạp một cước ở trên cửa, “Quản nó có huyền cơ gì không, đi vào tìm chỗ cho Liễu Nương nghỉ ngơi chữa thương trước mới là quan trọng nhất!”
Một tiếng cọt kẹt, cửa bị hắn đá văng.
Vạn Trung quay đầu lại nhìn mọi người nói: “Đi!” Nói xong liền bước chân đi vào.
Hách bang chủ cùng Yến Thanh Tiêu một trước một sau đi theo.
“Chờ đã, ” Lăng Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3183042/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.