Thái Cẩm nói: “Lăng trang chủ không đến, Lăng Nhị thiếu có thể thay thế. Danh tiếng Lăng Nhị thiếu mấy năm gần đây ở trên giang hồ mọi người đều biết, theo ta thì vị trí minh chủ võ lâm này hắn hoàn toàn có thể đảm nhiệm được!”
Trong đám người có kẻ tán thành, có kẻ không lên tiếng, kết quả thì lại không khả quan cho lắm.
“Nếu nói là ai thì chọn người đó, vậy còn mở đại hội võ lâm làm gì?” Không biết người phương nào nói ra một câu như thế.
“Đại hội võ lâm không chỉ chọn ra Minh Chủ, mà còn phải thương thảo ra một biện pháp tiêu diệt Ẩm Huyết Giáo.” Lưu Chưởng Môn nói, “Mà nếu có chọn, cũng phải lập ra quy củ mới được.”
Liễu Nương nói: “Hay là đánh lôi đài đi, tuy chúng ta không có ý kiến gì với chuyện Lăng Nhị thiếu làm Minh Chủ, chỉ sợ ở đây vẫn còn rất nhiều tiền bối đức cao vọng trọng sẽ không cam lòng chịu một vãn bối điều động.”
“Đánh lôi đài?” Vạn Trung gật gật đầu, “Ai võ công cao nhất sẽ làm minh chủ, cách này không tệ.”
Thái Cẩm nói: “Chọn ra Minh Chủ ngoại trừ để người đó hiến kế cho chúng ta ra, cũng chỉ cần xung phong đi đầu đối phó Hỏa Phong là được, tự nhiên giờ chọn ra người có võ công cao nhất, thì võ công của Lăng trang chủ đã đạt tới đỉnh cao rồi, chẳng phải đưa ra so làm gì, mỗi cái là ông ta không đến…”
“Phải so thế nào?” Lăng Huyền Uyên không nguyện ý nghe hắn nói đâu đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182995/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.