Lăng Huyền Sương nhìn vẻ hắn ảo não xen lẫn tủi thân một lúc, mới nói: “Thật ra ngươi đối với Huyền Thư, cũng không phải hoàn toàn không có tình cảm đó chứ?”
Thân thể Yến Thanh Tiêu cứng đờ.
Lăng Huyền Sương lại thăm dò hỏi: “Ngươi cũng thích nó phải không?”
Yến Thanh Tiêu đá đá cục đá dưới chân, “Ta cũng không rõ nữa, gần đây cùng hắn ở chung một chỗ xác thực rất nhẹ nhõm rất thoải mái, mà cũng có lúc sẽ khó chịu.”
“Khó chịu vào lúc nào?” Lăng Huyền Sương hỏi.
Yến Thanh Tiêu chăm chú suy nghĩ một chút, sau đó lại nhăn lông mày.
Lăng Huyền Sương nhịn cười, “Nói đi!”
Yến Thanh Tiêu quay đầu sang bên khác, nhỏ giọng nói: “Lúc hắn cùng Bạch Giám Tâm gần nhau.”
Lăng Huyền Sương rốt cục không nhịn được ha ha cười lớn.
Yến Thanh Tiêu: “...”
“Đến vậy rồi ngươi còn nói ngươi không thích nó?” Lăng Huyền Sương vỗ ngực thuận khí, “Đây rõ ràng là ngươi đang ghen đó!”
“...” Yến Thanh Tiêu lườm hắn một cái, quay đầu rời đi.
Lăng Huyền Sương còn chưa cười đủ, hỏi: “Đi chỗ nào thế?”
Yến Thanh Tiêu quát: “Đi tìm Lăng Huyền Thư!”
Chờ Yến Thanh Tiêu đi xa, Thiệu Dục Tân đi qua ôm lấy eo Lăng Huyền Sương, “Thành?”
Lăng Huyền Sương thần khí nói: “Ta ra tay, còn sợ không xong à?”
“Vậy chúng ta đi chơi đi?” Thiệu Dục Tân ôm lấy hắn đi một hướng khác.
Lăng Huyền Sương chờ mong hỏi: “Chơi cái gì?”
“Thiết Mã Kim Qua.”
“...”
Lăng Huyền Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182926/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.