Bạch Giám Tâm nhìn về phía Dư Diệu.
Dư Diệu nói: “Ngày đó hắn không đuổi theo ngươi, vì đang cật lực thuyết phục bá phụ bá mẫu, tuy cuối cùng đã thất bại, đến nỗi hắn còn xảy ra tranh chấp với bá mẫu. Đêm hôm đó hắn tức giận mà rời nhà, nảy lên tâm tư cùng ngươi lưu lạc thiên nhai, nhưng vừa rời khỏi thôn trấn không xa, trông thấy hướng nhà nổi lửa lớn. Hắn nhanh chóng chạy trở về, nhìn thấy chính là tình cảnh đó.”
Bạch Giám Tâm ấn ngực, nơi đó rất đau làm hắn hít thở không thông.
“Lần cuối cùng cùng cha mẹ nói chuyện, hắn lại dùng những lời bất kính, cũng vì thế mà hối hận không ngớt, từng một lần tự trách đến đêm cũng không ngủ nổi, vì để quên đi đau khổ, suốt ngày say rượu làm vui. Nếu ta không tìm được hắn đúng lúc, chỉ sợ ngươi cũng không có cơ hội gặp lại hắn.” Dư Diệu thở dài nói, “Sau đó ngươi trở về tìm hắn thì, hắn trải qua nỗi đau cửa nát nhà tan, lại nghĩ tất cả những chuyện này đều do hắn và ngươi yêu nhau, mới nói mấy lời tàn nhẫn với ngươi. Hắn không buông xuống được chuyện này, đổi tên ‘Phong Tích’, nói phải đem quá khứ phong kín, đây chẳng phải nói rõ hắn vẫn chưa buông xuống được đó sao?”
Vò rượu từ trong tay Bạch Giám Tâm trượt xuống, hắn giơ hai tay lên bụm mặt, giọng nói ấm ách thoát ra, “Hắn nhất định hận chết ta rồi, nhất định hận chết ta rồi…”
“Giám Tâm, ngươi biết tại sao ta nhất định phải tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182922/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.