*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lăng Huyền Uyên liếc nhìn vách tường bị đánh thủng, lại nhìn về phía Bối Cẩn Du, “Ta ở bên cạnh nghĩ biện pháp, không bằng làm một biện pháp khác còn hiệu quả hơn.”
Bối Cẩn Du: “…” Thì ra ngươi còn thù dai.
Lăng Huyền Thư giẫm đá vụn rơi xuống từ vách tường bị chọc thủng phá nát.
Yến Thanh Tiêu liếc nhìn bốn phía, nói: “Hai huynh đệ các ngươi đã dùng tay bổ bao nhiêu vách tường, thử bổ xem tới trước khi trời tối có thể ra ngoài được không?”
Lăng Huyền Thư: “…”
Bối Cẩn Du nhìn chung quanh một vòng, mật thất sát bên cạnh không khác gì phòng bên này, ôm cánh tay nói với Lăng Huyền Uyên: “Tại hạ hiện giờ nghĩ ra biện pháp tốt hơn nữa? Ngươi hại ta lại phải lấp thêm một lỗ nữa.”
“…” Lăng Huyền Uyên yên lặng xé ống tay áo mình xuống, cúi người tìm lỗ hổng.
Bối Cẩn Du cười cười, lại bắt đầu tìm cơ quan.
Tường hai gian mật thất đều bị y lần mò toàn bộ, cũng không tìm được cái gì kích hoạt cơ quan, Bối Cẩn Du lúc này mới đem tầm mắt đặt trên chén đèn dầu.
Chén đèn được đặt trên một miếng sắt mỏng chìa ra từ tường, để ở ngay đầu miếng sắt, cách vách tường một khoảng nhỏ.
Bối Cẩn Du đi tới, cầm lấy chén đèn nhìn sơ, không nhìn ra có cái gì khác thường.
“Thế nào?” Lăng Huyền Thư hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182904/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.