Yến Thanh Tiêu chạy qua phòng này phòng kia nhặt những hòn đá cỡ lớn bị họ phá vỡ xếp thành một chồng, hoang mang hoảng loạn muốn đứng lên đó lại không được, nói với Lăng Huyền Thư: “Ngươi còn không giúp đỡ?”
Lăng Huyền Thư lấy đi một hòn đá y nhặt về để đặt chân.
“Này!” Yến Thanh Tiêu căng thẳng nói, “Ngươi không giúp đỡ thì thôi, cũng đừng đến phá hoại a!”
Lăng Huyền Thư đem hòn đá chặn ở chỗ hổng phun nước.
Có thể thấy nước phun ra từ trong lỗ ít bớt, nhưng mực nước vẫn đang tăng lên không ngừng.
“Chúng ta mở ra quá nhiều mật thất, ” Lăng Huyền Uyên nhìn nước chỉ trong một khoảng thời gian đã ngập tới cẳng chân, nói, “Bây giờ quay về lấp kín từng cái đã không kịp.”
Tay của Yến Thanh Tiêu sắp chạm tới trần mật thất, cảm thấy thế này rất không ổn, ” Vậy… Vậy làm sao bây giờ?”
Lăng Huyền Thư kéo y một cái.
Hòn đá được chồng lên nhau vốn ghồ ghề không bằng phẳng, chỗ để đứng thẳng cũng không lớn, Yến Thanh Tiêu còn đứng không vững, thì bị hắn kéo xuống, “Khốn nạn!”
Lăng Huyền Thư ôm lấy y, “Đừng sợ, chờ tí nữa bất luận xảy ra chuyện gì, cũng không được rời khỏi cạnh ta. Nhìn tình thế này Hỏa Phong là tính làm chúng ta chết đuối, nếu nước ngập tới đỉnh, ngươi phải nhớ hít một hơi thật dài, sau đó ôm chặt lấy ta là được rồi.”
Dư Diệu giơ tay lên.
Lăng Huyền Thư nhìn hắn, “Chuyện gì?”
“…” Dư Diệu nói, “Ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182899/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.