Nửa canh giờ trôi qua, cửa vẫn chưa thể mở được, bầu không khí đã có phần nghiêm trọng.
Bối Cẩn Du nhấc tụ áo xoa xoa mồ hôi trên trán.
Lăng Huyền Uyên vẫn đứng ở bên cạnh y, thấy sắc mặt cùng màu môi đều hơi trắng bệch, hỏi: “Có phải mệt mỏi rồi?”
Bối Cẩn Du lắc đầu một cái, “Cũng còn tốt.”
“Mệt mỏi thì nghỉ một lát, chúng ta cũng đã bị nhốt lâu rồi, cũng không gấp quá làm gì.” Lăng Huyền Uyên nói xong, muốn dìu y ngồi xuống.
Bối Cẩn Du đẩy tay hắn ra, ánh mắt chăm chú, nhưng vẫn không giấu được lo lắng, “Rất nhanh sẽ được, chờ một tí nữa.”
Lăng Huyền Uyên không còn cách nào, thu hồi tay về.
Bối Cẩn Du một cách hết sức chăm chú mà chuyển động kim bàn bên ngoài cùng.
‘Cạch’ một tiếng, mâm tròn bỗng nhiên chìm xuống.
Lăng Huyền Uyên lo lắng nó sẽ bung ra làm Bối Cẩn Du bị thương, vội vàng kéo người ra một khoảng.
Ba kim bàn nhỏ bắt đầu tự động xoay tròn, phương hướng khác nhau, cùng lúc đó bên trong bức tường cũng không ngừng truyền ra tiếng vang ‘cạch cạch’.
Trôi qua một lát, kim bàn cuối cùng cũng dừng lại, mọi người thấy văn tự họa phù khó hiểu giờ đã tạo thành một bức vẽ hoàn chỉnh, lại là một con Phượng hoàng lửa ngẩng đầu đập cánh, rất có khí thế.
Bối Cẩn Du hơi thay đổi sắc mặt, “Chuyện này… Cái này rất giống…”
“Giống cái gì?” Lăng Huyền Uyên hỏi.
Bối Cẩn Du xoa trái tim, nói: “ Giống hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182895/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.