Song phương tranh đấu đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
“Ồ?” Lăng Huyền Sương kiễng chân nhìn về phía phát ra giọng nói.
Bối Cẩn Du nói: “Không nhìn thấy, người nói chuyện chắc còn cách ở chỗ này rất xa, ta từng nghe nói qua loại công phu thiên lý truyền âm này, xem ra nội lực người này cực cao. Có điều, hắn đang ra lệnh với ai?”
Lăng Huyền Sương chỉ vào Lăng Huyền Uyên nói: “Nam nhân của ngươi.”
Bối Cẩn Du: “…”
Lăng Huyền Uyên quát một tiếng dừng, lui ra khỏi vòng chiến.
Yến Thanh Tiêu lập tức rút về, lại để ý tới Lăng Huyền Thư.
Lăng Huyền Thư cũng đang nhìn sang chỗ y.
Mâu sắc Đại Hỏa Phong hơi trầm xuống, nhảy lệch sang bên cầu đá, bay lên một cước đá vào eo Lăng Huyền Thư.
“Cẩn thận!” Trái tim Yến Thanh Tiêu muốn co lại, y nhìn ra sức mạnh một cước Đại Hỏa Phong xuất ra này rất nặng, nếu nhân lúc phân tâm bị hắn đá trúng, nhất định sẽ ngã xuống vực sâu vạn trượng kia.
Lăng Huyền Thư thế mà lại cười với Yến Thanh Tiêu.
Yến Thanh Tiêu: “…”
Cành cây trong tay lắc hai lần, Lăng Huyền Thư thuận thế ném nó ra ngoài, cành cây nhắm ngay con mắt Đại Hỏa Phong.
Đại Hỏa Phong hơi kinh hãi, trong tình huống không chỗ đạp chân mạnh mẽ xoay chuyển thân thể, trượt tới bên dưới cầu đá, nhẹ nhàng đẩy một chưởng ở dưới gầm cầu, mượn lực rơi xuống bên người Nhị Hỏa Phong cùng Tiểu Hỏa Phong.
Lăng Huyền Thư nhanh nhẹn nhảy xuống, khen:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182875/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.