Nghiên cứu ra một phương thuốc gây mê khác?
Câu nói này của Ngô Nghị vang vọng rất lâu trong đầu Hứa Tiệp.
Ánh trăng sáng trong lẻn qua cửa, như sương lạnh tuyết trắng phủ lên khuôn mặt lạnh lùng của hắn, thế nhưng lại không thể dập tắt ngọn lửa đang nhảy nhót trong con ngươi.
Mặc dù không lập tức trả lời Ngô Nghị nhưng hắn cũng không phải không động tâm.
Mặc dù Hứa Tiệp không làm y lâu như Lý Bác Đình tiến sĩ nhưng cũng coi như được mười mấy năm, mấy ngàn đêm lạnh như vậy chỉ một thoáng đã qua, sớm đem trái tim nóng hổi kia hạ nhiệt.
Cũng không phải chưa từng nghĩ tới việc đi về phía bắc Trường An, lang bạt một phen vì sự nghiệp, chỉ tiếc, mặc dù hắn ở nơi này có chút danh tiếng nhưng trong giới học thuật vẫn không có chiến tích nào. Cuối cùng, cả ngàn cánh buồm đi qua cũng không có chiếc thuyền nào cho hắn một cơ hội đi xa.
Câu nói lúc này của Ngô Nghị lại như một mồi lửa, một lần nữa đốt lên ngọt lửa lòng đã bị dập tắt kia.
Hiện giờ giới học thuật đã yên tĩnh nhiều năm, ít có người chịu phá cũ tìm mới, nếu bọn họ thật sự có thể một lần nữa lặp lại truyền thuyết ma phí tán, chắc chắn có thể cách tân toàn bộ ngoại khoa, gây nên một trận rung động không nhỏ trong y khoa.
Đến lúc bấy giờ còn lo phía trước không tìm được đường sao?
Trong lồng ngực hắn dâng lên một trận khuấy động, bật dậy từ trên giường, phủ thêm cho mình một cái áo khoác cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586140/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.