Khi Lý Cẩn Hành nghe được bảy chữ "mở quan tài khám nghiệm tử thi" này cũng không nhanh chóng tiếp thu như Dịch Khuyết.
Đối với một tướng lĩnh dẫn đầu bốn ngàn quân Đường mà nói, sự tình hắn cần suy tính so với hai đại phu trẻ tuổi lớn gan có hơn nhiều lắm.
Lúc trước hạ lệnh hậu táng những tù binh này, không chỉ là xuất phát từ lòng kính nể bọn họ trung nghĩa mà còn vì muốn biểu thị quân Đường có khí phách và độ lượng. Người chết là lớn nhất, đào bới mồ yên mả đẹp của bọn họ, không chỉ bị truyền đi cái danh bất kính với người chết mà cũng sẽ làm hỏng danh tiếng đối xử tử tế với tù binh của quân Đường gìn giữ lâu nay.
Nhưng nếu đúng như Ngô Nghị suy đoán, những tù binh cắn lưỡi tự sát nọ chính là bắt nguồn của bệnh truyền thi, vậy thì quân Tân La dụng tâm thâm độc, cho dù có lột da tróc thịt cũng khó khiến mối hận trong lòng hắn tiêu tan.
Đang lúc do dự liền thấy một bóng người cao gầy xuất hiện ở cửa đại trướng.
"Thẩm tiến sĩ, ngươi đến cũng vừa đúng lúc." Lý Cẩn Hành vội vàng chào hỏi, "Lão phu đang có một chuyện muốn cùng tiến sĩ thương lượng."
Thẩm Hàn Sơn đến mang theo ánh nắng chói mắt, vẻ mặt dần ngưng trọng: "Là chuyện đồ đệ ta muốn mở quan tài nghiệm thi? Việc này tiểu Quận Vương đã sớm thông báo cho ta."
Hai người ngồi xuống, hai đôi mắt thành thục cùng nhìn về phía hai người trẻ tuổi đang đứng cung kính trước mắt, chờ bọn họ đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586125/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.