Y xiết chặt gói thuốc trên tay, khom lưng nhìn kỹ lại, là một con chim nhạn lông tím nhạt, máu đỏ sẫm tuôn ra khiến lông trên cánh chim bết lại thành nhúm, chảy dài xuống mặt đất.
Ngô Nghị nhẹ nghiêng đầu nó, mới phát giác hai bên mắt của nó bị hai mũi tên nhọn xuyên qua, trên đuôi tên có buộc sợi gấm, một vàng một đỏ phân biệt.
... Con cái nhà ai thất đức như vậy.
Y vừa cẩn thận lật nhạn vừa thì thầm, xa xa liền vang đến tiếng vó ngựa dồn dập.
Huyên náo qua đi, một con hắc mã lớn dừng lại, không nhanh không chậm đạp móng, thong thả bước đến sau lưng Ngô Nghị.
Ngô Nghị lập tức đứng dậy nhường đường, trên bãi săn này, phàm là người có thể cưỡi ngựa thân phận đều cao hơn y, có khi con ngựa này còn quý giá hơn so với y ấy chứ.
Xuống ngựa là một thiếu niên dáng người cao lớn, Ngô Nghị cúi đầu, nhìn thấy đôi giày nạm vàng xuyết ngọc của người nọ, sự xa xỉ biểu lộ xuất thân hiển hách cùng huyết thống cao quý của chủ nhân nó.
Ngô Nghị lúc này rầm một tiếng quỳ xuống, thi lễ một cái.
Dáng điệu của người này tuyệt không thể xuất hiện ở những vị kém hơn hoàng tử, hẳn không phải con cháu thế gia bình thường.
"Ngươi nhìn thấy chim nhạn rơi xuống sao?" Thiếu niên trực tiếp đi vòng qua y, dùng roi da trong tay đẩy qua đẩy lại con chim nhạn sống dở chết dở, nửa ngày mới rầu rĩ nói, "Nhìn thấy hai mũi tên này?"
Ngô Nghị cúi đầu thật thấp, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586075/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.