Lời này của Từ Tử Văn có thâm ý sâu sắc, Nghiêm Minh không nhịn được mà truy hỏi một câu: "Theo ý của ngươi, chuyện Ngô gia còn có ẩn tình?"
"Nghiêm Minh à Nghiêm Minh, ngươi đổi hẳn tên thành Nghiêm Bất Minh được rồi đó!" Từ Tử Văn chỉ tiếc mài sắt không nên kim, "Thiệt thòi cho phụ thân ngươi là Hộ bộ thị lang, vậy mà một chút tin đồn ngươi cũng không nghe được?"
Nghiêm Minh chưa bao giờ phí tâm tư vào những chuyện như vậy, chính cha hắn nói thì cũng vào tai trái ra tai phải, không đọng lại chữ nào trong đầu.
Từ Tử Văn cũng biết không trông cậy nổi vào hắn, bưng chén tín dương mao tiêm đã pha tốt lên uống, hạ hỏa trong lòng. (*)
Hơn nửa chén trà đi vào miệng mới tạm ép được hỏa khí nơi đáy lòng. Hắn rũ mắt, cảm thấy cái cốc trong tay thật giống Nghiêm Minh, bên ngoài tô vàng nạm ngọc, nhìn thì đúng là tinh xảo đẹp đẽ đấy, mà trà bên trong không biết đã nguội lạnh từ khi nào.
"Ngươi có nhớ vị Quận Vương gia bị đày đến Viên Châu năm nào không? Theo ta được biết, hộ khẩu của Ngô Nghị hiện tại đã ở quý phủ, nguơi cẩn thận ngẫm lại xem trong đó có bao nhiêu bên liên quan."
Nghiêm Minh vẫn khó có thể động cái đầu rỗng tuếch, thực sự không nhìn ra gì, chỉ có thể cười cười nhìn Tử Tử Văn, nhờ hắn chỉ điểm.
Từ Tử Văn có tâm cùng hắn giao hảo, nhất thời cũng không thể phát tác, vẫn ôn hòa giải thích cho hắn.
"Theo quy củ hộ bộ đề ra, văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586072/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.