Hai người đi về phòng, Ôn Trì Chi cởϊ áσ khoác vắt lên trên sofa, anh quay đầu lại hỏi cô: "Em ăn tối chưa? Hay là anh gọi đồ ăn gì đó cho em nhé?"
Chung Dạng lắc đầu: "Em không đói."
Ôn Trì Chi kéo cô cùng ngồi xuống ghế, anh nhìn cô, dưới đuôi mắt cô xuất hiện thấp thoáng đường gân xanh, anh nói: "Em gầy đi nhiều rồi."
Đã nửa tháng cô và anh không gặp nhau, Chung Dạng nở nụ cười, nét mặt có chút mỏi mệt: "Cả tháng này đều bận bịu chuyện trong đài truyền hình nên có hơi oải."
Cô vừa dứt lời điện thoại của Ôn Trì Chi đổ chuông. Ôn Trì Chi cũng không tránh cô mà trực tiếp nhấn nút nghe máy.
Hai người sát gần nhau nên Chung Dạng có nghe loáng thoáng được đôi chút, là Dương Thận gọi điện thoại đến. Ôn Trì Chi cầm di động, nhìn cô rồi hỏi: "Dương Thận gọi chúng ta xuống dưới ăn đêm, em đi không?"
Thật ra Chung Dạng không muốn đi, nhưng do dự một lúc đến cuối cùng vẫn gật gật đầu: "Đi."
Ôn Trì Chi nói với đầu bên kia điện thoại: "Đợi một lát."
Anh cúp máy, như cười như không nói: "Vừa nãy hỏi em có muốn ăn gì không em nói không ăn. Sao bây giờ lại đổi ý rồi?"
Đôi mắt Chung Dạng cong cong, nửa đùa nửa thật: "Em sợ bạn chơi từ bé của anh nghĩ em đang làm bộ làm tịch."
Ôn Trì Chi bật cười, không nói gì cả.
Hai người ra ngoài, Dương Thận bấy giờ đã uống khá nhiều, nhìn thấy Chung Dạng, anh ta cao giọng nói: "MC Chung của chúng ta đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-tre/1146787/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.