Chung Dạng xuống máy bay, cô nhận được điện thoại của Hà Vụ. Anh ấy nói dứt khoát: "Em ra khỏi sân bay trực tiếp rẽ phải nhé."
Chung Dạng "Vâng" một tiếng, sau đó hỏi một câu: "Anh tới sân bay rồi sao?"
Hà Vụ pha trò: "Anh sợ em lạ chỗ đi lạc mất nên đến đón em đấy."
Chung Dạng có chút thụ sủng nhược kinh, nói câu cảm ơn: "Cảm ơn anh Hà, làm phiền anh quá."
Hà Vụ cười đáp: "Không cần khách sáo vậy đâu."
Chung Dạng rời khỏi sân bay, sau đó đi theo phương hướng mà Hà Vụ nói, đi khoảng mấy bước thì có tiếng còi xe vang lên. Chung Dạng nhìn về phía đó, trông thấy Hà Vụ ngồi trên xe đang vẫy tay với cô, Chung Dạng khẽ mỉm cười nhấc chân lên đi qua phía đó.
Cô ngồi vào trong xe, nhẹ giọng hỏi: "Anh đợi lâu chưa?"
Hà Vụ đưa cho cô chai nước suối: "Cũng tạm, không tính là lâu lắm."
Hiện tại đang là giờ cao điểm nên đường phố tắc nghẽn nặng nề, Hà Vụ hỏi cô: "Lương Khanh và giáo sư Thẩm có quan hệ gì với nhau vậy?"
Chung Dạng mím môi, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu: "Sao vậy ạ?"
Đôi mắt Hà Vụ nhìn thẳng về dòng xe cộ phía trước, anh ấy nói: "Mấy hôm trước giáo sư Thẩm đã cố ý để Lương Khanh và lãnh đạo của Đài truyền hình gặp mặt. Anh thấy hai người đó quan hệ không đơn giản đâu."
Lời vừa dứt, Hà Vụ ngập ngừng giây lát rồi nói tiếp: "Bao nhiêu năm vậy rồi mà giáo sư Thẩm vẫn không hề thay đổi nhỉ."
Lời cuối cùng này của Hà Vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-tre/1146771/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.