Sau khi từ sườn núi trở về, Ôn Trì Chi lái xe quay lại thành phố C. Cả một tuần nay đều ở lại đó.
Tiểu Cốt Cốt ngồi trên tấm thảm, cầm một chiếc bánh quy đưa về phía miệng của con búp bê: "Em mau ăn đi."
Con bé chơi được một lúc thì cảm thấy chán nản, thế là ném con búp bê qua một bên, chạy đến bên chân Ôn Trì Chi, hai tay đặt trên đầu gối anh, ngẩng đầu lên hỏi: "Daddy, sao chú Lý vẫn chưa tới thế ạ, Cốt Cốt đói chết đi được, Cốt Cốt có thể ăn một viên kẹo không ạ, ăn một tí tẹo tèo teo thôi ạ?"
Ôn Trì Chi bật cười, gật gật đầu: "Con ăn đi."
Tiểu Cốt Cốt vui sướng nhảy cẫng lên: "Daddy tốt nhất trên đời."
Giống như một chú chim khách được thả khỏi lồng, đôi chân ngắn tũn chạy lon ton ra ngoài phòng khách.
Gần tới mười giờ, Ôn Trì Chi nghe điện thoại, sau đó lái xe đưa Tiểu Cốt Cốt ra ngoài.
Tới địa điểm, không ngờ Lý Tấn lại đến trước bọn họ, Tiểu Cốt Cốt không cần đợi Ôn Trì Chì nhắc nhở đã mở miệng: "Con chào chú Lý ạ."
Con bé còn nghiêm túc cúi thấp người, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu đó khiến cho Lý Tấn không nhịn được mà cười lớn, giơ tay xoa xoa đầu của con bé: "Chú chào con."
Tiểu Cốt Cốt cười hihi, dùng cả tay cả chân chèo lên trên ghế, ngoan ngoãn ngồi ở đó.
Lý Tấn hỏi Ôn Trì Chi: "Tìm tôi có chuyện gì thế?"
Ôn Trì Chi kéo ghế ra ngồi xuống, nói: "Gọi món trước đã, vừa ăn vừa nói chuyện."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-tre/1146769/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.