Chiến lược cơm sườn của Kiện heo thất bại cho nên sang đến hôm sau tinh thần nó xem có chút sa sút.
Cũng khó trách, bình thường đắc tội với tôi, chỉ biết dùng chút cơm ngon để giải quyết vấn đề là xong. Nó nghĩ tôi đơn giản thế thôi á!
Đứng trước tấm gương đặt trong phòng ký túc xá, tôi thầm thề thốt với chính mình nhất định chờ cho con mắt gấu mèo này tan đi…mới thèm nói chuyện với tên kia!
Kiện heo nghịch nghịch mấy cái đinh, cũng không dám chủ động mở lời với tôi. Nhưng xem bộ dạng của nó quả thật muốn nói lắm rồi, cứ ở lỳ trong phòng ký túc xá nửa ngày, không đi là không đi.
Tôi sao lại chẳng biết, hôm nay bọn nó phải đấu trận bán kết bóng rổ. Chắc lại muốn tôi đi cỗ vũ chứ gì, nhưng tôi ôm con mắt gấu mèo này mà đi cổ vũ được chắc? Suy cho cùng, tôi đã nằm lỳ trong ký túc xá hai ngày rồi, chiến thắng đã cận kề nên hôm nay không thể mềm lòng.
Cho nên, tuy rằng thấy rõ bản mặt khó xử của nó, tôi vẫn hạ quyết tâm làm bộ như không thấy.
Kiện heo vật qua vật lại nửa ngày, thấy tôi không chút phản ứng, đành thất vọng đi mất.
Không biết hiện tại trận đấu đang như thế nào. Tôi nằm dài trên giường, tay cầm sách, nhưng chẳng cách nào cho chữ vào đầu được.
Bản thân hơi hối hận vì không đi, nếu ban nãy Kiện heo mở miệng với tôi thì tốt rồi. Tôi thở dài, quyết định chợp mắt một lát.
Ngoài hành lang có tiếng người nói chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-tinh-yeu-chung-ta-hieu-qua-it/1317899/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.