"Miếu Linh quan" nổi ngút trời, danh tiếng tăng vọt. Ở thời này, một vở kịch ăn khách giống như một bộ phim truyền hình hot sốt xình xịch ở thời sau.
Chỉ trong một đêm thôi, khắp đầu đường cuối ngõ đã bắt đầu xôn xao về vai diễn của Ứng Tiếu Nùng, họ gọi ông là Linh quan sống và bàn luận hăng say về trường đoạn Linh quan gọi sấm hô lửa hạ phàm.
Tên tuổi Ứng Tiếu Nùng đi cùng với danh hiệu "Linh quan sống", một lần nữa vang vọng khắp Bắc Bình.
Tuy rằng do Từ Tân Nguyệt keo kiệt, phông nền và máy móc không được xịn xò lắm, không chạy theo xu hướng tả thực nhưng đồng bào Hoa Hạ vẫn vui vẻ đón nhận.
Hơn nữa, máy móc trong vở kịch được vận dụng hết sức hợp lý giữa đơn giản và phức tạp, khiêm tốn và phô trương, theo họ thấy, điều đó còn kích thích hơn cả tiếng reo hò ầm ĩ khắp phòng ấy chứ!
Ngắn gọn đơn giản, thoáng cái kéo người xem vào trong vở kịch.
Người vụng mồm vụng miệng, đến lúc ra về cảm thán "quả là linh quan sống, thật sự rất thú vị và kích thích."
Còn văn hay chữ tốt, phải kể tới đám người trí thức.
Từ Tân Nguyệt cười như điên như dại mua sạch mấy tờ báo khen họ về, mở ra đọc hết lượt.
Phần lớn các nhà phê bình kịch như Chương Đỉnh Hồ viết lời bình nhằm nâng đỡ diễn viên, chủ yếu bàn luận về bản thân diễn viên – giọng hát, kĩ thuật, động tác, gương mặt, cũng có người đá sang nội dung vở kịch. Tuy nhiên có rất ít người nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-thoi-dan-quoc-lam-dao-dien/166757/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.