Edit: Đào siu nhìu xiềng
Beta: Bơ
Thư viện Côn Luân nằm ngay bên cạnh tổng bộ của tòa soạn Côn Luân, mang phong cách phương Tây. Nếu chỉ nhìn mỗi kiến trúc của tòa nhà này, không để ý đến dòng người tới lui tấp nập, Kỷ Sương Vũ cảm tưởng như mình vẫn còn ở thời hiện đại.
Không hổ là thư viện có chỗ chống lưng lớn, sách báo sưu tầm đa dạng phong phú, đủ loại sách ngoại nhập, còn có cả tập san học thuật nước ngoài.
Tuy nhiên số lượng tập san kiểu này khá ít nên không thể tùy tiện cho bên ngoài mượn, điều này không đặc cách riêng cho bất cứ ai, thành ra chỉ có thể bỏ công tự chép lại. Tới chỗ chỗ nhân viên công tác trả 10 văn là có giấy bút để ghi rồi.
Kỷ Sương Vũ bèn trả tiền, nhận bút lông và giấy.
Thời này cũng đã có bút máy, bút bi và bút chì rồi. Bởi vì tính tiện dụng nên cũng được ưa chuộng không kém gì bút lông. Ở các lớp học kiểu mới, bài tập về nhà vẫn yêu cầu dùng bút lông viết, thế nhưng đã có rất nhiều học sinh thích chuyển qua dùng bút máy, bút chì.
Bởi vậy, không phải vì Kỷ Sương Vũ keo kiệt, mà là bút chì của thư viện đã bị mượn hết rồi...
Cũng may ngày bé Kỷ Sương Vũ từng được học thư pháp với người lớn trong nhà, bắt đầu học với bút lông mềm, khi viết bút lông cứng thành công còn thường xuyên viết chữ cho các bộ phim hay áp phích của mình, vì vậy viết bút lông chẳng có gì đáng sợ.
Việc rắc rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-thoi-dan-quoc-lam-dao-dien/166755/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.