Chạng vạng cùng ngày, ở một nơi bí mật trên sân thượng khách sạn, Sở Tuần cùng vệ sĩ của cậu đang bàn về vấn đề tiếp cận Hoắc Hoan Hoan này, lâm vào tranh chấp mạnh mẽ, quan điểm của hai người hoàn toàn tương phản.
Hoắc Truyền Võ nói: “Tôi không đồng ý ở lâu thêm một đêm, đêm dài lắm mộng.”
Sở Tuần nghĩ như thế nào?
Sở Tuần có chủ ý của mình, xuất ngoại làm việc, Nhị gia không cần phải báo cáo mọi chuyện với cấp trên, có quyền tùy cơ ứng biến, có thể gặp Hoan Hoan là ngoài dự liệu, rèn sắt khi còn nóng.
Truyền Võ nhíu chặt mày: “Giả như người này chính là cơ sở ngầm của Hầu gia, cậu như vậy chẳng khác nào để lộ cho cô ta biết!”
Sở Tuần hai tay đút túi, tóc cùng vạt áo áo sơmi trong gió biển nhàn nhã tung bay, đuôi mắt dài nhỏ mị ra nếp nhăn khôn khéo: “Cô ta thực có thể đúng là vậy.”
“Nếu Hoan Hoan vô tội, không hề biết tình hình, tôi hôm nay hoàn toàn sẽ không bại lộ bản thân, tôi có thể vẫn để cô ta chẳng hay biết gì.”
“Nếu cô ta thật sự là tuyến ngoài của Hầu gia, cái gọi là người liên lạc, thân phận của tôi đối với cô ta mà nói, căn bản là bại lộ! Cô ta biết rõ tôi là ai, cô ta là không nói ra.”
Sở Tuần nheo mắt, hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, duỗi mở hai tay, tưởng tượng nửa người dưới của mình phủ làn váy rộng xa hoa, biểu tình thủ thế đều cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si/2065633/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.