Sở tổng từ khi trở về, tâm tư vẫn luôn xoay quanh Hoắc gia, cũng không có tâm để ý những người khác. Cậu bộ dạng này, chú chó Nhật lông xù đeo chuông bên cạnh hệt như cô vợ nhỏ trung khuyển, thật sự không thể nhịn được nữa, mặc kệ, tới tận cửa làm ầm ĩ.
Sở Tuần chân trước vừa đến công ty, Thang Gia Hạo đã theo sau vào văn phòng. Thư ký đều biết cậu ta, Sở tổng qua máy nội bộ vừa dặn dò “Nói tôi không ở đây”, Thang Gia Hạo đã tức giận mặc kệ thư ký, tiến lên vặn nắm cửa, ló mặt vào, kéo dài thanh âm mềm mại, “Sở tổng, anh không ở đây, vậy người trong phòng này là người nào a ——”
Sở Tuần đang đứng trước cửa sổ lớn sát đất uống cà phê, một tay đút túi, áo sơmi quần âu tôn lên dáng người thon dài, bị ánh sáng bao phủ, thập phần đẹp đẽ.
Thang Gia Hạo kêu như thế, Sở Tuần “phụt” một cái liền phun hết cà phê lên cửa kính, không nói gì, ngón tay tao nhã lau đi bọt cà phê trên ngực.
Sở Tuần đeo kính mắt viền vàng, quay sang, cười đến dường như không có việc gì: “Người trong phòng, là hai ta a.”
Hai người này phải so ai mặt dày hơn, ai quấn dai hơn, kia thật đúng là khó nói.
Thang Gia Hạo đến bắt người, khóa trái cửa văn phòng, rầm rầm rầm nhào qua, hai chân nhảy lên người Sở Tuần……
Sở Tuần la: “Ai, ai! Cà phê, cà…… Quần áo của anh, đệt……”
“Bỏng chết anh! Bộ em không sợ nóng sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si/2065611/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.