Lâm Phi sững sờ, cô gái này sao tự dưng lại nhắc đến một vấn đề “xấu hổ” như vậy, hắn ngoài việc vòng vo tam quốc với cô ra thì không còn cách nào khác.
- Tôi tự học đấy, bây giờ internet phát triển như vậy, muốn học cái gì mà chẳng được.
Lâm Phi tỉnh bơ nói.
- Cái người vào mạng bằng điện thoại cũng không biết như anh mà nói như thế liệu có tin được không? Anh muốn lừa tôi từ đừng có mơ đến chuyện mời Hứa Vi đi ăn.
Tô Ánh Tuyết hừ lạnh nói.
Lâm Phi buồn bực, cô gái này lại bắt đầu cố chấp rồi, rõ ràng là không còn việc gì làm, muốn hành hạ hắn đây mà, đúng lúc hắn đang nghĩ xem làm thế nào để thuyết phục cô thì chuông điện thoại của Tô Ánh Tuyết reo lên.
Tô Ánh Tuyết cầm điện thoại lên xem, ánh mắt thoáng chút nghi ngờ, cô nhấn nút nghe rồi nói:
- Vú Trương, có chuyện gì vậy?...Vâng...vâng...
Cô vâng dạ mấy cầu rồi ngắt điện thoại, sau đó ngẩng đầu lên, chau mày nói:
- Hôm nay anh đừng có mà mơ mộng nữa, mẹ tôi đưa em tôi từ Mỹ về, tối nay tôi phải về nhà cũ ở biệt thự Thanh Hồ ăn cơm, anh phải đi cùng tôi.
- Cô còn có em trai sao?
Lâm Phi ngạc nhiên hỏi.
- Chuyện này có gì lạ sao?
Lâm Phi dường như có gì đó không hiểu:
- À... thảo nào ba cô hào phóng gả cô đi như vậy... thì ra là đã có con trai kế nghiệp...
- Câm miệng! Cút ngay đi cho tôi!
Tô Ánh Tuyết tức giận đập bàn, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-than-cap-cua-nu-tong-giam-doc/739660/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.