Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Chân của Cao Vũ Sanh không thể xuống giường được trong vòng một tháng, đi vệ sinh, tắm rửa, thay quần áo đều cần giúp. Vốn có dịch vụ cao cấp do phòng bệnh cung cấp, chỉ là Cao Vũ Sanh không thích người khác đụng vào hắn, Địch Thần không thể làm gì khác hơn là chăm sóc hắn một tấc cũng không rời.
"Sắp tới Mông Mông sẽ không đến nhà trẻ, ba tụi anh ở trong phòng bệnh này vậy, dù sao đến nhà trẻ chỉ cũng chỉ có chơi." Địch Thần ngồi trong phòng khách của phòng suite gọi điện cho Phương Sơ Dương, phòng khách của căn phòng này thông với phòng ngủ, ngồi trên sô pha trong phòng khách cũng có thể thấy hai đứa nhóc kia.
Cao Vũ Sanh đã xử lý xong công việc, đang chơi game với Địch Mông Mông, mỗi người cầm một cái tay cầm chơi game, đang chơi đua xe rất nghiêm túc chăm chú.
"Tôi đọc tin tức rồi, còn có một sát thủ dùng súng bắn đinh nữa, nhìn qua... đội..." Phương Sơ Dương bên kia đang xuất phát tới chỗ núi, tín hiệu không được tốt, âm thanh đứt quãng.
Đuôi lông mày của Địch Thần chợt giật: "Tin tức?"
Phương Sơ Dương bên kia ơ ơ vài câu, nghe không rõ lắm. Nhưng mà Địch Thần đoán là đang mắng anh, nói anh tin tức lớn như thế mà cũng không biết, kiểu kiểu vậy, tuy là không nghe được, nhưng mắng lại cái đã rồi tính tiếp: "Mẹ nó, chú đang mắng anh đúng không. Ai như chú cái tên không tập trung đi làm, đi công tác phá án mà còn nghịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-tam-thoi/2318675/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.