Chuyển ngữ: Cực Phẩm
"Tuổi trẻ như thế sao lại nhảy lầu kia chứ?"
"Người trẻ tuổi giờ ấy mà, tố chất tâm lý kém lắm, công việc không tốt hay chia tay gì đó thì sẽ luẩn quẩn trong lòng."
"Mặc áo ngủ rồi nhảy lầu, chắc là nhiều luẩn quẩn trong lòng lắm."
"Cũng chết mà, còn phải chú ý mặc gì nữa?"
Sau khi thi thể được tra nghiệm thì cảnh sát đã che lại, mọi người thấy tình cảnh không kinh khủng như lúc nãy nữa thì gan lớn hơn, bắt đầu bàn luận ầm ĩ, cái gì cũng nói được.
Cánh tay ôm Mông Mông của Địch Thần càng siết càng chặt, ôm chặt quá khiến cho bé bị đau, khó chịu nói: "Cậu, sao thế?"
Đè đầu của Mông Mông xuống không cho bé ngẩng đầu, Địch Thần xoay người rời khỏi chỗ mọi người tụ tập ầm ĩ này. Chiếc xe trắng kia của Lý Đình vẫn còn đậu ở lề đường, xe đậu ở đường nhỏ này sẽ không bị dán giấy phạt nên người trong tiểu khu toàn đậu xe ở ngoài. Cô gái này sĩ diện hão, những đồng nghiệp khác có xe cô cũng muốn có nhưng không có nhiều tiền như vậy, nên phải đi đến chợ đồ cũ đào được một chiếc xe cũng còn mới đến tám phần. Trên xe trắng sáng không có vết bùn đất nào, hiển nhiên là cuối tuần đã rửa sạch để chờ vệ sĩ tạm thời của cô đến chở cô đi làm.
Cưỡi con xe điện đi giữa lòng thành phố giờ cao điểm, gần như Địch Thần cũng bị khí trời oi bức khiến mình chìm ngập trong tức giận, nếu không phải anh không hít ô-xy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-tam-thoi/128950/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.