“Cậu, cậu, cậu cái gì mà cậu? Còn nhỏ tuổi không chịu học hành, lại đi học đám lều báo rình trộm người khác. Tòi có thể hiểu được tâm tư của cậu, chắc là vì tôi từng nhìn thấy thân thể cậu rồi, nên cậu muốn xem lại chữ gì? Làm như vậy vừa không thiệt thòi, vừa có thể thỏa mãn tâm lý hiếu kỳ ở tuổi dậy thì của cậu! Cậu muốn xem thì cứ nói thẳng ra là được, tôi là vệ sĩ của cậu, dù có bị cậu chơi quy tắc ngầm cũng chả sao cả!”, Tân Mặc nói rất vô lại.
“Cậu, cậu vô sỉ, lưu manh! Đồ đàn ông thần kinh! Cầm thú!”, thoáng cái, Tiêu Ái Lệ đã dùng hết tất cả những từ có thể mắng người mà mình biết. Dường như chỉ có như vậy, cò mới có thế bày tỏ được sự tức giận trong lòng.
“Không phải tôi đã nói với
cậu rồi à? Tên hôi nhó cúa tôi là Tân ròm (*) đấy!”, Tân Mặc cười hề hề nói.
(*) Chữ “thú” trong từ cầm thú có cách đọc tương tự với chứ “ròm”
“Cậu, cái tên khốn kiếp này. Một mình trốn trong phòng xem
loại phim đó, tôi sẽ nói lại với bố tôi, để ông đấy đuổi cậu đil”, Tiêu Ái Lệ hét lên, lúc này, cô đã liếc thấy màn hình máy tính của hắn, hơn nữa còn có cửa sổ video khiến cò không khỏi nhớ đến mấy từ như Sora Aoi hay Mutõ mà đám nam sinh khốn kiếp trong lớp hay nói, dần dần, nghe mãi cũng quen tai.
Sau đó có xem một quyển sách tựa đề là “Cô chủ sống cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-ngo-ngao/3456802/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.